Cô giáo như mẹ hiền

Địa chỉ: Triệu Phong - Quảng Trị
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Chia sẻ của một nhà giáo: Đứng giữa “tâm bão”

Mấy tuần nay, nhiều vụ việc bạo hành, đánh phạt học sinh sai quy cách xảy ra liên tiếp. Mới gần hết học kỳ một thôi, mà sao áp lực nặng nề, khó khăn. Là một nhà giáo, tôi cảm thấy buồn lắm khi cảm nhận cái đẹp của công việc trồng người như dần vơi đi theo từng vụ việc xảy ra...

Người ta vẫn biết trong một tổng thể của bức tranh, những cái đẹp ai cũng thấy trước mắt, nhưng ít khi ca ngợi, hoặc truyền tin cho nhau nghe, nhưng chỉ cần một vết mực loang trên bức tranh ấy thì người ta đua nhau phân tích, đua đuổi đến tận cùng. Lên án với cái xấu là điều nên làm, để những người đi sau cần phải rút ra kinh nghiệm cho mình, góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn. Phải làm sao, làm thế nào để đứng vững trong tâm thế một nhà giáo dục với phương châm, đường lối “Giáo dục là kỷ cương - tình thương - trách nhiệm”.

Phải chăng, trước sự phát triển của thời đại, nghề giáo rất cần phải nâng cao năng lực, kỹ năng, đạo đức, phải học tập nhiều hơn nữa. Chúng ta đang có một bộ phận nhà giáo không quan tâm đến những vấn đề cấp bách của thời sự, lười biếng đọc sách, xem báo, những cuộc họp hội đồng nhà trường không bao giờ nêu lên chính kiến, vướng mắc trong công tác. Bởi vì, trong tâm lý của họ có quá nhiều cái sợ. Từ đó, họ âm thầm chịu đựng, rồi dồn nén lên học sinh của mình. Chúng ta đã thấy những sự việc xảy ra trước mắt, mà nhận ra, một bộ phận giáo viên hiện nay kém quá, kém về cách xử lý, kém hiểu biết đối nhân xử thế.

 


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết